“Tất cả đều đang đợi làm cá nằm trên thớt sao? Còn không mau động thủ!” Quý Trường Anh quát một tiếng, bản thân cũng cầm gậy sắt xông lên.
Dương tham tướng vội vàng đi theo sau nàng: “Quý cô nương! Dù thế nào đi nữa, cảm ơn ngươi đã sẵn sàng giúp đỡ.”
Năm người mà ông ta mang theo đều có chút hổ thẹn trên mặt, cảm thấy lần này khó thoát khỏi kiếp nạn.
Suy cho cùng, so với đám người man rợ thì số lượng của họ chẳng khác gì kiến húc cây, chỉ có thể đốt tín hiệu khói cuối cùng trong tay, hy vọng Thế tử nhìn thấy rồi nhanh chóng đến đây.
“Muốn bắt cướp thì phải bắt kẻ cầm đầu, ta đi bắt Tháp Nhĩ!” Muốn phá vỡ cục diện bế tắc này, nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây