Sắc mặt Khấu Kế Minh vốn đang bình tĩnh, nghe xong thì biến sắc: “Kỵ binh?! Và người nhiễm dịch bệnh?! Tổng cộng bao nhiêu người? Đại quân ở đâu?”
Những câu hỏi này trước đó Ngụy Anh không có thời gian hỏi Quý Trường Anh, bây giờ đột nhiên bị hỏi nên nàng ta á khẩu.
Nàng ta thật sự không biết.
“Nói! Bao nhiêu người? Ngươi nhìn thấy ở đâu? Nhận được tin tức như thế nào!” Khấu Kế Minh thấy Ngụy Anh không trả lời, đột nhiên đập mạnh tay vịn ghế, trợn mắt nhìn, rất không hài lòng với sự mất tập trung của nàng ta.
Ngụy Anh toát mồ hôi trên trán, nàng ta xấu hổ ôm quyền: “Sau khi thuộc hạ biết được tin tức, lo lắng sẽ trì hoãn chuyện lớn nên không kịp hỏi kỹ đã chạy đến đây, người biết tin tức lúc này đang ở bên ngoài, xin đô úy triệu kiến!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây