“Tám chín phần mười.” Quý Trường Anh đã có tính toán trong lòng.
“Ta... ta... ta... ta đã cưới một công chúa?” Quý Phong Thu vừa kích động vừa bối rối.
Ông vốn tưởng rằng đầu đời mình dựa vào huynh trưởng, tầm trung dựa vào nương tử, đoạn cuối đời thì nhờ vào con cái, cả đời này dù thế nào cũng là đỉnh cao nhân sinh, kết quả không ngờ còn có đỉnh cao hơn ở phía sau.
Quý Phong Ích nhìn bộ dạng không có tiền đồ của đệ đệ, đột nhiên bình tĩnh lại: “Đừng vui mừng quá sớm, nếu đệ muội thật sự là công chúa, hai vị ở trên có thể vừa mắt đệ sao?”
Đệ đệ của mình thì mình nhìn thế nào cũng thấy tốt, nhưng Quý Phong Ích cũng không thể lừa dối lương tâm, nhắm mắt nói rằng đệ đệ của mình cái gì cũng giỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây