Giang Thiên Nhược lạnh lùng giễu cợt: “Chuyện ông ta vô liêm sỉ không phải chỉ là một hai lần, nếu không phải trong tay ta còn có một số người, thì e rằng chuyện này đến bây giờ ta vẫn không hay biết gì cả.”
Khi hai người đang nói chuyện thì cảm thấy xung quanh có một cơn gió mạnh thổi qua, Chu Thị cõng theo Tống Như Thanh, nhanh như chợp chui vào trong lều chính phía trước.
Giang Thiên Nhược và Hoàng lão nhìn thấy bóng dáng bà, đồng loạt im lặng.
“Đứa con này, có chút thật thà và khờ khạo, không giống với… những người bình thường khác.”
Tính tình Chu Thị thực sự rất rõ ràng, không cần Hoàng lão phải giải thích, chỉ cần qua lần tiếp xúc ngắn ngủi này cũng đã có thể nhìn ra được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây