Ánh mắt của Hồ thị sáng lên, gắt gao nắm lấy tay nàng, dường như nắm được rơm rạ cứu mạng: “Được được được, hiện tại cháu cứ viết đi.”
“Dạ!” Quý Trường Anh xoay người đi viết thư, cũng không nhịn được thở dài vài tiếng.
Nhị ca làm việc này, thật là tuổi trẻ bồng bột.
Chỉ cần ở nhà năn nỉ đại bá và đại nương một chút, chờ đồng ý rồi đi cũng được mà.
Nàng thấy đại bá cũng không giống như quá phản đối, có đại bá trợ giúp thì chỗ của đại nương cũng không cần đợi bao lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây