Bình Vương vội vàng ho nhẹ: “Nói như thế nào là như thế nào? Là đứa nhỏ phát sốt bị ngu chứ sao, hắn ta lớn như vậy rồi mà còn so đo với một đứa nhỏ à?”
Trương Cư CHính cười khà khà, vuốt râu, cảm thấy vô cùng sung sướng: “Đã thế, vị quý cô nương đó chính là?”
Khấu Kế Minh giơ ngón tay cái lên: “Ánh mắt của lão Trương khá tốt, liếc mắt một cái liền nhận ra đại chất nữ của ta...”
Ba người đứng ở cửa nói chuyện thì thầm một lát thì Chung Ly Châu đưa Hoàng lão vội vàng chạy tới.
“Ba người các ngươi đứng ở cửa làm thần giữ cửa đấy à? CÒn không tránh ra, chắn đường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây