Quý Trường Anh thuần thục kéo tấm da ném về phía bọn trẻ, đồng thời ném dao xuống cho bọn trẻ tự mình chia ra.
Cẩu Nhi từ nãy đến giờ vẫn luôn chôn chặt đầu giữa hai chân vùi mình trong góc lều, nghe thấy âm thanh quen thuộc này, cậu nhóc tưởng mình xuất hiện ảo giác.
Lúc cậu nhóc vội vàng ngược lên nhìn thì chỉ còn thấy bóng lưng chạy ra ngoài của Quý Trường Anh.
Cậu nhóc mở miệng muốn gọi nàng: “A..a…a…a…”
Tiếng chém giết bên ngoài đã hoàn toàn che lấp đi âm thanh này, bước chân của Quý Trường Anh không hề dừng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây