Không thể không nói đôi khi nàng và Chu thị luôn có niềm tin không thể giải thích được đối với người nhà mình.
Quý Phong Ích nghe xong không chút do dự đưa tay ra: “Mang tới đây!”
Quý Trường Anh mỉm cười đưa lá thư ra, Quý Phong Ích nhét lá thư vào tay áo, bất đắc dĩ nhìn nàng: “Cháu ăn cơm chưa?”
Quý Trường Anh sờ bụng, không nói thì suýt nữa quên mất.
“Còn chưa···”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây