Hoàng lão nghe vậy thấy rất dễ chịu, đặt đồ ở trước mặt Hồ thị: “Đó là hai chuyện khác nhau, ta đặt đồ ở đây, lúc ăn cơm kêu ta một tiếng là được.”
Hồ thị cười và đồng ý.
Đương nhiên bà ấy vui vẻ thân thiết với một vị đại phu có y thuật cao siêu rồi, lúc nãy nói như vậy cũng không phải chỉ là lời khách sáo.
Đối phương thật sự không để đồ lại bà ấy cũng bằng lòng, nhưng nếu người ta đã bằng lòng đưa, bà ấy cũng không lý do nào từ chối.
Dù gì trong nhà cũng chưa giàu có tới mức đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây