Nói xong thì xoay chuyển cành cây ở giữa lòng bàn tay, cuối cùng đầu cành cây từ từ dừng ở phía con đường nhỏ.
Vẻ mặt của Trương Tử Vi thở phào: “Hướng này, đi.”
Hoàng lão ngơ ngác nhìn mọi chuyện xung quanh: “Không nhìn địa đồ mà cứ đi như vậy à? Làm vậy cũng quá sơ sài rồi đó?”
Bạch Thuật nuốt ngụm nước: “Đừng trách ta nói thẳng, dựa vào trực giác ta đã làm sơn dân lâu như vậy rồi, ta cảm thấy con đường này không phải là một nơi dễ đi.”
Nói không chừng lại trực tiếp đi thẳng tới hang ổ của bọn sơn phỉ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây