Tân Trọng Viễn nhìn vết thương xấu xí trên mặt Tạ Tư Hành, đại não nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hoàng lão thấy có người nhận ra Tạ Tư Hành thì cực kỳ đắc ý.
Ông ấy tự tìm một cái ghế rồi ngồi xuống: “Không ngờ tới ngươi làm quan cũng có chút mắt nhìn, ta còn sợ gặp phải kẻ không kiến thức đây! Nếu đã nhận ra thì dễ giải quyết hơn rồi! Tiểu tử, mau lấy ngư phù của ngươi ra cho mấy vị đại nhân xem đi.”
Tạ Tư Hành siết chặt tay, lạnh giọng: “Ngư phù mất rồi.”
Hoàng lão còn chưa ngồi nóng đít đã đứng bật dậy: “Mất ngư phù rồi?!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây