Vương Lâm rất muốn kiên cường quay đầu rời đi, thế nhưng vừa nãy trên đường đến đây đã hỏi thăm qua vài quán trọ, thật sợ rằng lần này đi rồi sẽ phải ngủ ngoài đường.
“Đừng nghĩ chúng tôi thiên vị, nếu không phải khách đặt phòng trước đó có việc không đến được, các người còn không được ở đây đâu!”
Chưởng quỹ vô cùng bình tĩnh, thái độ không chút lo lắng khách sẽ bỏ đi.
Trương Tử Vi nhìn trời càng ngày càng tối, thở dài một tiếng nói: “Vậy ở đây đi!”
Chưởng quỹ lập tức thay đổi sắc mặt, cười ha ha đưa chìa khóa cho họ, lại gọi tiểu nhị đến đưa khách về phòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây