Sấm chớp dọc đường đi, bàn chân đi đến muốn bốc khói nhưng không ai nói ai dừng lại, thừa thế xông lên đi tới cửa thành.
Nhưng sau khi nhìn thấy nhiều dân tị nạn cùng lính canh đang đứng trước cổng thành, trong lòng liền nặng trĩu.
“Trời ạ! Sao nhiều dân tị nạn như vậy, vậy vào thành sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn chứ?”
“Tổ tiên phù hộ, tổ tiên phù hộ! Nhất định phải để cho chúng con vào thành thuận lợi!”
Chu thị bỏ đồ của cha mẹ chồng phía sau đặt lên phía trước chắp tay mà lạy, bà nhìn người nhà an ủi nói: “Không sao đâu, mặc kệ người khác ra sao, chúng ta có ba mẹ dõi theo suốt chặng đường, họ sẽ không để chúng ta chịu thiệt thòi đâu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây