Trương Tử Vi kinh hãi trong lòng: “Huyện Phúc Ninh không còn nữa? Vậy người ở đó đâu?”
“Chết! Tất cả đều chết hết rồi! Những người chưa chết cũng giống như ta đây, bọn họ sẽ chết sớm thôi! Hahahahahahaha!!!”
Ông lão ngồi dưới đất đang cười điên cuồng, trong lòng Trương Tử Vi dâng lên một loại cảm giác chua chát khó nói.
Hắn ta lấy ra một miếng bánh đặt vào tay ông lão: “Ông già... bảo trọng.”
Ông lão giống như nghe được chuyện gì buồn cười, vẫn nằm trên đất cười lớn ha ha ha không ngừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây