Hồ thị liền gõ nhẹ đầu bà một cái: “Ta nghĩ là chỉ kéo nhẹ chút thôi! Hai người này lo suy nghĩ nhiều quá rồi! Người khác vừa rồi liền quỳ xuống, còn các ngươi còn ngơ ngơ ngác ngác đứng ở đó, không phải là muốn chờ bị chém đầu à!”
Quý Trường Xuyên thở dài một hơi: “Cháu quả nhiên biết là bởi vì khoảng thời gian này nương cùng tỷ tỷ có chút buông lỏng cảnh giác, thật may mắn là có bá nương giúp cháu trông chừng hai người bọn họ.”
Hồ thị sờ đỉnh đầu Quý Trường Xuyên: “Cháu đã khổ cực rồi.”
Quý Trường Anh cái gì cũng chưa kịp phản bác lại nữa.
“Cháu và nương cháu khác nhau! Cháu chỉ phản ứng chậm hơn một chút thôi, khi nãy, khi cháu vừa mới chuẩn bị ngồi xổm xuống đã bị bá nương kéo xuống rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây