“Ta vốn đang nghĩ làm sao đi đường vòng, nhưng ai biết phía trước sông Lịch vỡ đê, đường vòng lại trùng hợp đi ngang qua đây, cho nên ta viết một lá thư đồng ý dẫn người tới đây.”
“Ta chỉ nghe theo mệnh lệnh mới hành động, hoàn toàn không phải lỗi của ta!”
Tôn Phồn vội vàng quỳ trên đất khóc đến nỗi nước mũi chảy thành dòng.
Đáng tiếc ở đây không có một người nào đồng cảm với hắn ta.
“Thì ra là vậy! Chẳng trách trước đây ngươi chỉ luôn vơ vét ngân lượng của chúng ta, làm ra rất nhiều chuyện giày vò chúng ta, hóa ra là vì chủ nhân của ngươi muốn giữ mạng sống của chúng ta! E rằng nếu như không vì chuyện này, đám người chúng ta sớm đã không biết đôi tay của ngươi đã nhuốm máu bao nhiêu người rồi nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây