Quý Trường Xuyên liếc nhìn Quý Minh Học một cái, rồi quay sang nhìn đại ca với vẻ mặt ngoan ngoãn: “Đại ca, bài huynh dạy bọn đệ hôm qua, để đệ đọc cho huynh nghe nhé! ! Hữu hồ tuy tuy, tại bỉ kỳ lương. Tâm chi ưu hĩ, chi tử vô thường..”
Quý Minh Hiên hài lòng nghe Quý Trường Xuyên đọc, nhìn Quý Minh Học: “Đến lượt đệ rồi.”
“Ca! Thân ca ca ơi! Ban ngày chúng ta đã mệt muốn chết rồi. Tối huynh còn muốn trân tấn đệ nữa, huynh nỡ lòng nào?”
“Bớt ở đây mà lẻo mép, học tập là biển cả mênh mông, không tiến ắt lùi, không thể vì hoàn cảnh tạm thời mà tự buông thả bản thân! Tiểu Xuyên còn biết cố gắng, đệ lớn thế này mà còn không bằng con nít à?” Quý Minh Hiên nhìn hắn ta với ánh mắt sắc bén.
Quý Minh Học trừng mắt nhìn Quý Trường Xuyên, vẻ mặt “đệ hại ta“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây