Minh Đức Đế nắm lấy tay Giang Thiên Nhược, ôn nhu nói.
Giang Thiên Nhược đang mơ màng, nghe được thanh âm này thì giãy dụa mở mắt, liếc mắt liền cảm giác được trong phòng có thêm hai người.
Ánh mắt mờ tối của bà ấy nhất thời sáng lên vài phần, ngẩng đầu nhìn lại.
“Ngoại tổ mẫu!” Quý Trường Anh cảm giác được ánh mắt của bà ấy thì vội tiến lên cầm lấy tay bà ấy: “Ta về rồi! Vốn nên về sớm một chút, nhưng trên đường chậm trễ một ít thời gian.”
Khóe miệng Giang Thiên Nhược nhếch lên một nụ cười: “Trở về là tốt rồi, ta đang chờ hai người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây