“Muội thấy đây không phải chuyện xấu.”
Ngoài cửa truyền tới tiếng nói chuyện, Lưu Linh nhìn ra ngoài, thấy Phàn Khanh và Ung Nga vừa nói vừa đi vào, nó vội chạy tới:” Mọi người nói chuyện gì thế ạ?”
Phàn Khanh gõ đầu nó:” Người lớn nói chuyện, trẻ con đừng xen vào, đi chơi đi.”
Ung Nga không để ý tới nó, tiếp tục nói:” Muội thấy đại tỷ quá lo, tên Quách Âu kia tự sát mà, chẳng phải bệ hạ nói rồi sao, tội nhi tử hắn đủ diệt tộc, hắn tự sát coi như giữ lại thể diện cho bản thân … Bệ hạ tựa hồ chỉ muốn giết Quách Khách, tha cho những đứa con khác của hắn.”
Lưu Linh theo sau các nàng, lửa hỏng hớt hừng hực cháy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây