Quần thần hôm nay trông có vẻ dương dương đắc ý lắm.
Trước kia khi Lưu Trường rời triều đường, bọn họ rất vui, vì so với Lưu Trường, Lưu An hiển nhiên dễ ăn nói hơn, hắn là người làm việc nói lý, dù giở trò vô lại cũng là dựa vào sơ hở của chế độ và ngôn ngữ. Không giống Lưu Trường là tên vô lại phố chợ, không thèm nói lý, nói ngươi sai là ngươi sai, không cho lý do, hỏi lý do là đánh ngươi một trận, hỏi nữa cho vào đình úy, tiếp tục hỏi tới Lũng Tây làm đường.
Nhưng họ rồi dần phát hiện ra, Lưu An tuy nói lý, nhưng bệ hạ có vẻ dễ ăn nói hơn.
Bệ hạ làm việc, nếu quần thần đều phản đối, còn biết nghĩ lại, nếu thấy bản thân không đúng thì sửa chính sách mới thi hành, tất nhiên là đánh thì vẫn cứ đánh, đánh xong mới sửa. Lưu An thì không, hắn không bao giờ thay đổi suy nghĩ, nịnh bợ hắn cũng vô ích, hắn không dễ lừa như bệ hạ.
Bệ hạ đánh người, nhưng nói ngon ngọt vài câu sẽ dịu ngay, bệ hạ rất dễ lừa. Lưu An thì khác nói xấu nói tốt không ăn thua, hắn làm gì là dùng mọi thủ đoạn thực hiện cho bằng được, nói lý với ngươi nhưng không chịu nghe lời ngươi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây