Trường An không có tường thành làm Lưu Trường cứ có cảm giác tới nơi xa lạ, không thoải mái chút nào, mấy lần liền muốn đánh thằng nhãi An một trận nhưng vẫn nhịn được. Đợi về tới hoàng cung, y kệ người khác, chạy tới Trường Lạc cung.
“A mẫu!!”
Tiếng hổ gầm lần nữa vang vọng Vĩnh Thọ Điện.
Tiếp ngay đó không phải tiếng mắng mỏ của lão phụ nhân mà là tiếng khóc của trẻ nhỏ.
Lưu Trường choàng váng nhìn a mẫu và một đám cung nữ dỗ đứa bé kia, cái cảnh này làm y mơ hồ thấy quen quen như đã thấy rồi. Lưu hậu không vui trừng mắt:” Khi nào con mới biết phái người bẩm báo, chỗ nào cũng xông vào, con là thiên tử Đại Hán hay là lợn rừng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây