Mặc dù Lưu Trường rất tha thiết muốn tham gia cuộc chiến lần này, nhưng Hàn Tín không chút dao động:” Trường, từ nhỏ tới lới luôn có một lời nói về ngươi chú ý không?”
“Lời gì ạ?” Lưu Trường có chút nóng nảy, lại mấy lời hoang đường của đám phương sĩ à, ai mà bận tâm tới thứ đó:
“Một khi ngươi rời Trường An sẽ xảy ra chuyện, ngươi có nhớ không? Từ khi ngươi còn nhỏ đã vậy, lần nào cũng thế, chưa từng yên bình, lần tốt nhất cũng chết vài nghìn. Lần trước ngươi đi Lũng Tây, xảy ra chuyện gì, ngươi còn nhớ không?”
Liên tục mấy câu hỏi của Hàn Tín bịt miệng Lưu Trường.
Lữ Lộc cúi đầu không dám nói gì, làm sao hắn có thể quên cái lần động đất đó, cả Đại Hán thoáng chốc như sụp đổ, .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây