Phù Khâu Bá thấy đệ tử rút kiếm thì lên tiếng ngăn cản: “Thân Bồi sinh … Đừng động thủ.”
Ông ta không vì bị người khác mắng mà phẫn nộ, chỉ nhìn mọi người, nói:” Lễ tất nhiên là quan trọng, thánh nhân thông qua Lễ pháp để dạy thiên hạ biết cái gì có thể làm, cái gì không, ước thúc bản thân … Đó là bản chất của Lễ. Lễ không phải dùng cầu danh, muốn người khác tuân thủ lễ pháp, bản thân có phải cũng cần tuân thủ trước, đồng thời đạt tới một lợi cảnh giới không? Thánh nhân nói, phải ăn no mới biết lễ, nay triều đường đề xuất tiết táng, chẳng lẽ là vô lý sao?”
“Từ các nước chiến loạn tới nay, người nghèo khổ không ít, phải dẫn dắt bách tính giữ lễ, để họ làm người hiếu thuận, chuyện đó không có bất kỳ vấn đề gì. Nhưng phải để họ ăn no đã mới biết lễ … Ép họ nhà tan cửa nát mới là lễ à? Lễ có nhiều loại, trung quân là lễ, an dân là lễ, nhân ái là lễ, cần dù phải dùng nghi thức phức tạp vô nghĩa thể hiện lễ chứ? ... Lão sư ta khi còn từng kể với ta, trước kia ở nhiều nơi, trong nhà bách tính không có cái ăn, người già rồi liền bị đưa ra ngoài nơi hoang vu chờ chết … Thực sự là đại bất hiếu. Nay thiên hạ giàu có, bách tính có thể để song thân có thịt ăn, chẳng phải là lễ lớn nhất à?”
“Các ngươi chưa từng trải qua giai đoạn đó …”
Xung quanh không ít người dao động, Tiêu Phấn thấy thế thì lớn tiếng nói:” Phù Khâu Bá thật giỏi biện bác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây