Lúc này Lưu Trường ngồi trong chiếc xe rộng rải ấm áp, thoải mái ăn hoa quả, không cần vén rèm thông qua thủy tinh có thể nhìn cảnh bên ngoài, cảm thán:” Mùa đông như thế, trẫm không thể an tâm ở trong hoàng cung, lòng lo bách tính, ra ngoài tuần tra … Quân vương hiền minh như trẫm, thiên hạ có người thứ hai không?”
Cận thị vội lắc đầu:” Bệ hạ nhân đức, Nghiêu Thuấn Vũ Thang cũng kém xa.”
Xe ngựa dừng lại, Lưu Trường lắc lư:” Tới nơi rồi à?”
Lưu Trường xuống xe, nơi này là một lý nhỏ vùng thôn quê, sớm có tiểu lại cung kính đứng bên, họ không rõ người này là ai nhưng cái xe xa hoa làm họ áp lực.
Vừa thấy Lưu Trường, quan lại đứng đầu mở to mắt, vội quỳ ngay xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây