Trung niên bên ngoài nghe tiếng dạy học bên trong truyền ra, mặt càng hoan hỉ, còn thiếu niên chẳng phản ứng gì, có vài phần thần thái đờ đẫn chậm chạp của Tiêu Diên khi còn nhỏ.
Nửa canh giờ sau có người vội vàng tới nơi này, người trung niên vội vàng bái kiến:” Dám hỏi có phải là Công Dương công, tại hạ sớm nghe hiền danh …”
“Các hạ nhầm rồi, ta là Hồ Mẫu Sinh, người mà ngài nói tới là lão sư của ta.”
“A, thì ra là Hồ công.”
Danh tiếng của Công Dương Thọ còn không bằng Hồ Mẫu Sinh, vì văn chương của hắn là khách quen trên báo chí. Các học phái khác không ưa phái Công Dương nhưng không có ác ý với Hồ Mẫu Sinh, đều thấy ông ta là đóa sen trắng, sống trong bùn vẫn trong sạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây