“Chuyện này ngươi có làm được không?”
“Điện hạ yên tâm, thần nhất định làm được.” Kịch Mạch vỗ ngực đảm bảo:
Lưu An ngồi trong phủ, bên cạnh nhân tài đông đúc, từ sau khi bị Trương Thương xúi bẩy, hắn đem toàn bộ tinh lực đặt vào lĩnh vực mình hứng thú. Không phải nói chứ, Lưu An đúng là làm được không ít việc.
Hắn kết giao đại gia khắp nơi, tụ tập lại thảo luận học vấn, chiêu nạp toàn cao nhân học vấn, trong thời gian qua chiêu mộ hơn ba trăm người, số lượng môn khách tăng vồn vọt làm cả triều đình nhấp nhổm.
Thái tử có nuôi một số môn khách, không sao hết, có tài chính riêng cũng được. Nhưng mà tới mấy trăm môn khách thì quá đáng rồi, nay là thái tử còn đỡ, sau này đăng cơ thì sao? Dùng hết hơn 300 môn khách à? Hay là tiếp tục làm môn khách? Chưa từng nghe nói là hoàng đế cũng nuôi môn khách.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây