“Ha ha ha ha !”
Theo cùng tiếng cười tiêu chuẩn bạo quân, Lưu Trương nghênh ngang đi vào, Trần Bình lắc đầu, Hàn Tín thì nghiêm mặt.
“Sư phụ! Khúc Nghịch hầu, hai ngươi tụ họp sao không gọi trẫm? Cái này trẫm chuyên môn mang tới để nhắm rượu.”
Lưu Trường ném con dê cho gia phó, lực đạo mạnh tới nỗi làm hắn nhận lấy một cái liền ngã lăn quay, luôn mồm giục:” Mau đi làm, đừng để trẫm đợi.”
Dặn xong nóng lòng nhìn Hàn Tín:” Sư phụ, chuyện của Bách Thừa bàn xong rồi, sau này Đại Hán có bông và lương thực từ Khổng Tước, có gia vị và thuốc nhuộm từ An Đạt La, có hoàng kim và châu báu từ Bách Thừa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây