“Sư thúc đừng chạy, còn chưa học xong mà.”
Công Tôn Hoằng thành gia từ lâu, từng chăm sóc trẻ con, nhưng chưa bao giờ gặp đứa bé nào khó bảo như Lưu Tứ, đứa bé này tựa hồ chẳng biết mệt là gì, cứ chạy đi chạy lại trong sân, hơn nữa tâm tư chẳng bao giờ tập trung được vào một việc, không ngừng thay đổi mục tiêu.
Công Dương Thọ không dạy nổi vì thế ném cho Hồ Mẫu Sinh, Hồ Mẫu Sinh cũng không dạy nổi ném cho Công Tôn Hoằng.
Công Tôn Hoặc không có đệ tử, nên hắn phải tự dạy.
Chỉ là sư thúc không muốn học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây