Đúng lúc Lưu Trường chuẩn bị làm đại sự, tức là ra ngoài đi săn thì biết Quán Anh tới Trường An, đành phải ở trong cung đợi ông ta đến bái kiến mình. Nhưng đợi, đợi mãi, đợi những một canh giờ chẳng thấy đâu, Lưu Trường nổi giận.
Trẫm sung sướng lắm sao? Trời nóng thế này phải mặc Sở y hoa lệ, ngồi đợi lâu như thế, ngươi không tới bái kiến là có ý gì?
Thực ra quan viên bên ngoài tới Trường An phải tắm rửa chuẩn bị rồi mới đi bái kiến, chỉ là Lưu Trường không đợi được, dẫn người tới thẳng phủ của ông ta.
“Trọng phụ!”
Quán Anh lâu lắm rồi không nghe thấy câu này, đột nhiên nghe thấy như nghĩ tới hồi ức không tốt nào đó, vội vàng đứng dậy. Chưa kịp phản ứng thì Lưu Trường đã đi tới ôm chầm lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây