Tan triều, quần thần thở dài, mỗi người tản đi một hướng, tinh thần sa sút tới mức chẳng còn muốn thảo luận gì với nhau, hoàng đế tự xưng man di rồi, các ngươi còn muốn nói gì nữa? Chỉ có Lưu An vẫn rất tinh thần đuổi theo Lục Giả.
“Lục công, tam đại xá bị a phụ chà đạp rồi, có điều ngài yên tâm, tam đại xá sau này vẫn hữu dụng, có ta đây, ngài không phải lo điểm ấy.” Lưu An phát hiện ra thứ Lục Giả để ý, vì thế đem thân phận của mình ra lấy lòng, đồng thời cũng là uy hiếp, nếu giờ ông đắc tội ta, tương lai ta phá đi thứ ông bảo vệ:
Lục Giả không trả lời, hắn không để ý tới hắn,
Có vài đại thần đi tới, mỗi người một câu biểu thị tức giận hoặc an ủi Lục Giả, Thành Dương vương căm phẫn nói:” Nay trong triều có hạng gian thần như Trương Bất Nghi, Triều Thác, Giả Nghị, Lữ Lộc, bọn chúng tụ tập với nhau đầu độc hoàng đế, tàn hại bách tính, các vị chớ hành động vội, sau này nghe ta sai bảo.”
Mấy đại thần nói vâng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây