“Con chó già, rốt cuộc ngươi cũng tới.”
Lưu Trường hai bóp cổ Triệu Gia nhấc hắn lên, đáng thương cho Triệu Gia hai tay tóm lấy tay bệ hạ, ra sức kêu:” Bệ hạ tha mạng, bệ hạ tha mạng.”
“Nào, cho trẫm biết, ngươi không sao chứ, ngươi không sao chứ?”
Lưu Trường ra sức lắc, Triệu Gia thực ra rất trẻ, còn cao lớn, nhưng trong tay Lưu Trường không là cái gì cả.
Triệu Gia tất nhiên biết vì sao hoàng đế tức giận như thế, vội nói:” Bệ hạ, tất cả là do đám tòng sự sử viết, thần bận rộn quản lý địa phương không liên qua tới thần.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây