“Bừa bãi! Thực sự quá bừa bãi!” Lữ hậu nghiêm mặt mắng:
Lưu Trường ngoan ngoãn ngồi trước mặt bà, cúi đầu:” A mẫu, đó là kế sách của Lữ Lộc, không liên quan tới con.”
Lữ Lộc quỳ phía sau một chút há hốc mồm.
“An mới bao tuổi mà ngươi xây hoàng lăng cho nó, là ngươi mong mình chết, hay là mong nó chết.”
Lữ hậu nổi giận mắng, dù bà nhiều tuổi, mọi chuyện đều nhìn thấu rồi, nhưng cái thằng nhãi này luôn làm bà nổi điên, chuyện hoang đường gì nó cũng làm ra được. Bà không dám tưởng tượng một ngày mình không còn, nó còn làm chuyện thái quá cỡ nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây