Triều nghị kết thúc như thế, quần thần hoang mang rời đi.
Lưu Trường thì nắm tay Trần Bình cười lấy lòng, dẫn ông ta tới Hậu Đức Điện, cẩn thận mời ông ngồi xuống trước mặt mình.
“Trọng phụ làm trẫm bất ngờ quá, bình thường đều là trẫm tìm trọng phụ, trọng phụ chủ động nhận việc mới là lần đầu. Trọng phụ không hổ là đệ nhất hiền thần của Đại Hán, đáng lẽ thời khai quốc phải phong vương cho trọng phụ mới đúng.”
Nghe thằng nhãi này càng nói càng quá đà, Trần Bình phải lên tiếng:” Bệ hạ không cần phải như thế, thần đã nói là sẽ không nuốt lời.”
“Thế thì tốt, thế thì tốt.” Lưu Trường xoa xoa tay:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây