Lưu Trường ở trên ăn no uống say, nghe thêm vài câu chuyện nữa liền thỏa mãn rời nơi này, ngồi trên xe Lưu Trường hỏi:” Trẫm nghe nói ngươi ở Lạc Dương thiết lập một nhà xưởng, phải vậy không?”
Lữ Lộc dè dặt đáp:” Vâng ạ, thần mùa 300 máy dệt, thuê người làm, sau đó bán vải tới nước Yên kiếm lợi … Nhưng thần đều dựa theo vật giá đương địa, không tăng giá, người được thuê cũng đều là tự nguyện, thần không ép, thần …”
“Đã nói rồi, không cần giải thích, ngươi chỉ muốn kiếm tiền thôi, ai chẳng thích kiếm tiền, chỉ cần không lấy thân phận mình ra trục lợi, cái khác không phải chuyện lớn, dù sao cũng không phải mình ngươi làm thế.”
“Có điều, Lộc, tiền tuy là thứ tốt, nhưng con người phải biết đủ, đôi khi tiền quá nhiều lại gây hại cho tông tộc. Không được phá tham lam.”
“Thần biết ạ …” Lữ Lộc lau mồ hôi:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây