Cuối cùng khi Lưu Trường sắp ngủ gật, ông già đứng dậy cáo biệt rời đi, Trần Bình tiễn tới tận ra xe ngựa.
Người đó đi xa rồi, Lưu Trường không nhịn được hỏi:” Trọng phụ, ai thế?”
“Cao lương hầu Ngụy Vô Tri.”
“Ồ, trẫm chưa bao giờ nghe nói.”
“Không phải triệt hầu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây