Hôm đó là ngày Lưu Khải đi Tây Vực, nhưng đám huynh đệ của hắn chẳng thể đi tiễn, vì bọn chúng bị ném đi các nơi, hưởng thụ lạc thú làm nông dân.
Lưu Trường đích thân sai người giết dê, tiễn do tử.
“Trọng phụ, Trường Lạc cung có nên đổi tên không? Phải kỵ húy …”
“Nơi đó là chỗ đại mẫu ngươi sống, dù có gọi là Trường Sinh thì trẫm cũng chịu, kỵ húy gì? Vậy Trường An cũng phải kỵ húy à? Phiền, tên chỉ là để người ta gọi thôi.”
Lưu Trường vung tay:” Lần này tới Tây Vực đừng chỉ biết đánh trận, phải phát triển quốc lực. Đừng học bá phụ Triệu vương ngươi, học a phụ ngươi ấy, nước Ngô không hề đánh trận, quốc gia cường thịch …”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây