Trương Bất Nghi không nói gì cả, chỉ bái lạy.
Lưu Trường nhận lễ của hắn:” Vừa rồi Lưu Kính tới tìm, khuyên trẫm dừng xây dựng Lạc Dương, mở thêm kênh đào, nói Lạc Dương không có chỗ hiểm để thủ, không bằng Trường An. Còn nói cái gì kẻ địch vẫn còn …”
“Phải chăng ông ta nói chư hầu vương và hào cường đại tộc?”
“Trẫm cũng đoán thế nên đuổi đi rồi, tên này đúng là chán sống, lời gì cũng dám nói, ly gián quân vương và chư hầu là tội diệt tộc.”
Trương Bất Nghi cẩn thận suy nghĩ một lúc rồi nói:” Bệ hạ, Lưu Kính tuy là tên tiểu nhân bất trung, nhưng vẫn có năng lực … Thực ra trước đó ông ta nhiều lần nói lấy lương thực thiên hạ vận chuyển tới Trường An là để làm suy yếu thế lực địa phương. Nhưng thần thấy không cần phải dùng cách lãng phí này, lương thực nuôi dưỡng được bao nhiêu bách tính, đều do bách tính cần cù lao khổ làm ra, liên quan gì tới hào tộc, Lưu Kính hạn hẹp quá rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây