Phù Khâu Bá cười:” Các ngươi không hiểu chuyện năm xưa nên không rõ Phục công vì sao nói thế … Khi đó chiến tranh liên miên, các nước liên tục bắt người đi lao dịch, thuế rất nặng, bách tính cả năm vất vả canh tác không đủ lương thực để ăn, chết đói rất nhiều.”
“Các nơi không nhìn thấy bóng người già, trẻ con thiếu cái ăn suốt ngày khóc … Bởi thế Phục công ngồi xe đi qua thành tới nơi khác, dọc đường nghe thấy trẻ con nô đùa, chẳng phải là thịnh thế như Nghiêu Thuấn sao?”
Tư Mã Hỉ trầm tư rất lâu tựa hồ đã hiểu ra gì đó, chắp tay bái tạ về phục lệnh.
“Cái gì?? Đế Nghiêu à? Người này đúng là hiền nhân.”
Lưu Trường kích động cùng, gấp giọng hỏi:” Vậy Phục sinh …. À không Phục công ở đâu, bảo ông ấy mau mau tới gặp trẫm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây