Lúc này Tào Xu đang cười vui vẻ trò chuyện với các vị phu nhân, Lưu Nghiên đến trễ, cúi đầu bái kiến tào xu, gọi a mẫu.
Tào Xu đỡ tiểu mỹ nhân thẹn thùng này lên:” Không cần, gọi tỷ là được.”
“Thế sao được à?” Lưu Nghiên giọng rất nhỏ, nàng là tôn nữ của Tuyên phu nhân, luận thân thích, Lưu Trường là trọng phụ của nàng, Tào Xu xứng với tiếng a mẫu này:
Tình huống trong nhà Lưu Nghiên khá đặc thù, Trương Bất Nghi rất lãnh đạm với nàng, thực ra trừ bệ hạ thì hắn lạnh lùng với tất cả, bộ dạng người sống chớ lại gần, không thì như chó điên muốn cắn người ta.
Mấy vị phu nhân xung quanh cũng cảm khái: “Nữ tử tốt thế này, đáng tiếc. Ngự sử tuy cao nhưng không khôi ngô, yếu như thế, e là …”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây