Nhưng ai cũng không nghĩ tới, Vương Lăng chẳng những chịu đựng được, thậm chí ông ta còn rất vui vẻ.
Trong tiếng đàn reo vang réo rắt, hai người một già một trẻ nhẹ nhàng nhảy múa, đồng thanh hát lớn, hai người chưa bao giờ ở chung một cách hòa hợp như lúc này.
Yến hội mới tiến hành một nửa, Vương Lăng đã có chút say, Lưu Trường cũng không khá khẩm hơn bao nhiêu, hai người kéo tay nhau, lớn tiếng đàm luận đại sự trong thiên hạ.
Khi Trương Bất Nghi không mời mà đến, hắn bị một màn trước mắt này dọa cho sợ ngây người.
“Bệ… bệ… Bệ hạ đây là….”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây