“Nhìn bộ dáng ngày thường không thèm để ý đến An một chút nào của chàng… Không nghĩ tới vậy mà còn có thể nhớ kỹ tên quyển sách kia.”
“Khụ khụ, thực ra là trẫm cũng không nhớ rõ tên sách, trẫm chỉ biết ôm toàn bộ tàng thư tốt nhất trong nhà Vương Lăng ra ngoài, sau đó bảo Trương Bất Nghi xem giúp trẫm cái nào là của Hoàng lão…”
Tào Xu trợn mắt lườm Lưu Trường một cái, nói: “Không cần phải làm bộ làm tịch… Lúc trước An chỉ mới ho khan vài cái, chàng suýt nữa phái Nam Quân bắt Hạ Vô Lại tới.”
Mặt mo của Lưu Trường đỏ ửng, cực kỳ khinh thường lắc đầu, “Chẳng qua chỉ là một thằng nhãi ranh mà thôi, trẫm cần gì phải để ý chứ?”
Mà Lưu An đã trầm mê trong sách vở, cũng không nghe được lời nói của hai người phía sau, sau khi đọc một lúc lâu, hắn mới ngẩng đầu lên, tò mò hỏi: “A phụ! Sao ngài có thể thuyết phục được Vương tướng vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây