Giây phút thanh kiếm chém xuống, ai cũng nghĩ ông già này xong rồi, không ngờ Triệu Đà nhanh nhẹn lùi lại, né được một chém của đối phương, vung quái trượng trong tay nhanh như chớp, thình lình đánh vào thái dương. Thái tử Mân Việt trúng đòn gục xuống. Một loạt động tác nhanh gọn dứt khoát, nào đâu giống một ông già đi phải chống gậy. Thấy thái tử gục rồi, bốn tên cận thị xông lên, mọi người còn chưa hết kinh ngạc vì một màn vừa rồi thì Triệu Đà đã múa loạn quải trượng như giao long xuất hải, chỉ nghe tiếng bốp bốp liên hồi, chỉ một thoáng đã đánh gục cả bốn.
Bốn người nằm xuống rồi Triệu Đà mới sợ hãi lau mồ hôi:” Đúng là nguy hiểm, thút chút nữa chết trong tay bọn nhãi.”
Quán Anh mặt co giật, chỉ chớp mắt vừa rồi ông ta đã nhận ra, mình không đánh nổi ông già này, ra tay vừa nhanh vừa ác, nếu không phải gậy mà là kiếm trong ta thì năm tên kia mất mạng cả rồi.
Ngô vương vội đứng dậy gọi y giả tới, Triệu Đà thì ánh mắt bất thiện nhìn về phía chư vương tộc Việt đang đầy căm phẫn:” Lão phu biết, người ngồi đây đa phần có thù với lão phu, tuy lão phu đã hiến quốc, nhưng không phải dễ bắt nạt đâu. Nếu có kẻ còn thù oán với lão phu thì ra tay đi, một mình lão phu là được.”
Bấy giờ những người khác mới biết lão già này đầu phải là ông già gần đất xa trời đứng không vững, mà là một mãnh tướng lão luyện thân kinh bách chiến, nào còn dám có ý gì nữa, chỉ biết nuốt giận vào trong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây