“Ha ha ha, Muội, ăn thong thả thôi.” Lưu Trường cười to:
Triệu Thủy thì mắng:” Cẩn thận nghẹn, ta cũng không ăn sống nuốt tươi như thế, còn ra thể thống gì nữa?”
Triệu Muội ngẩng đầu lên, trong lòng có muôn ngàn lời muốn nói, hai người ở ngoài ăn no uống say, để ta uống gió trong đại lao, còn mắng ta à?
May là Triệu Muội hiền lành chững chạc, nếu không sớm mắng um lên rồi.
Đối diện với ánh mắt u oán của nhi tử, Triệu Thủy không mắng nữa, đặt miếng thịt trước mặt hắn:” Nhìn ta làm gì, ăn đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây