Ba người kia cũng biết thái độ của Hàn Tín tới chuyện ngoài quân sự, nên không để ý tới thái độ của ông ta.
Triệu Bình nói trước:“ Đại vương, thần đã an bài thỏa đáng, mời hiền tài các nơi xuất sơn, an bài thời gian khảo hạch, sẽ mau chóng tuyển chọn được một nhóm quan lại.”
Khoa cử này thoát thai từ nước Tần, chỉ đơn giản hỏi đáp vài vấn đề pháp luật, không phải là khoa cử hoàn thiện, giống như a phụ của Lưu Trường, rảnh rỗi buồn chán học ít pháp luật, sau đó tham dự khoa cử của nước Tần, liền thành đình trưởng.
“Bọn họ đều cho rằng tới Hà Tây sẽ chịu khổ, không muốn để con cháu mình đi, vừa vặn chúng ta nhân cơ hội này đề bạt ít người xuất thân bần hàn.” Lưu Trường khinh bỉ nói :“ Hà Tây là kho báu, nơi đó nếu quả lsy tốt, Đại Hán sau này không phải lo về chiến mã nữa, vấn đề lương thực cũng được hóa giải.”
Triệu Bình trầm tư hỏi:“ Đại vương, Hà Tây tuy là đất trù phú, nhưng nhân khẩu quá ít, dù cưỡng chế di dời đại tộc tới đó, phân cho các nơi vẫn còn xa mới đủ. Đại vương quan tâm tới Hà Tây quá nhiều, gần như đem hết tinh lực đặt vào đó, có phải bỏ gốc tìm ngọn không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây