Trương Lương bước vài bước đi tới thượng vị, quay đầu lại nhìn Trương Bất Nghi, “Ta có thể ngồi ở chỗ này ư?”
“A... A phụ sao lại nói như thế...mời A phụ ngồi...”
“Chỉ sợ Ngự sử trách tội.”
Trương Bất Nghi lập tức đỏ mặt, cúi đầu, “A phụ đừng như vậy được không.”
Lúc này Trương Lương mới ngồi xuống, đưa mắt đánh giá chung quanh, “Trương Ngự sử thật sự rất giỏi nha, lúc này đã làm được Tam công rồi, không biết một ngày nào đó cũng sẽ có thể đảm nhiệm quốc tướng, coi như là trọng chấn gia môn...”, a phụ và đại phụ của Trương Lương đều là quốc tướng nước Hàn, bởi vậy mới có thể có lời nói trọng chấn gia môn kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây