Trần Bình là như vậy, bất kể làm chuyện gì cũng giống như cho có lệ, cúi thấp cái đầu, hai mắt nửa híp, lúc nào cũng giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, bộ dáng như đang suy nghĩ viển vông, Lưu Trường khẽ gật đầu, nói: “Vậy thì tốt rồi, nghe nói ngài phái Lục Giả đến bên phía Hung Nô...Nếu ngài còn muốn điều động người nào đó, phải nói cho Quả nhân...”
“Trương tướng đã thực hiện kế sách phong hầu, cho nên rất nhanh, các hộ giàu có khắp nơi đều có thể thông qua lương thực đổi lấy tước vị, đến lúc đó Đại Hán sẽ không nghèo, đồng thời lại có lương thực dùng để tác chiến...Quả nhân rất nhanh sẽ đi theo Thái úy đi thảo phạt Kê Chúc cùng Ô Tôn rồi... Cho nên chuyện bên phía Hung Nô, ngài phải liên lạc kịp thời đối với Thái úy, phòng ngừa việc xảy ra sai sốt gì đó!”
Trần Bình nói: “Thần hiểu được!”
Lưu Trường không để ý tới gã này nữa, y cố ý thay máu một lần thật lớn ở trong triều đình, mà những đại thần a phụ lưu lại tuy rất có năng lực, nhưng tuổi tác đã quá lớn, cũng mất đi loại tinh thần muốn khai phá kia, bản thân muốn đánh Ô Tôn, bọn họ lại làm ra các loại phản đối, nhát gan, gìn giữ cái đã có...Đây là nguyên nhân vì sao Lưu Trường cố ý muốn Trương Bất Nghi đảm nhiệm chức Ngự sử đại phu, kế tiếp y còn phải để cho càng nhiều người trẻ tuổi tới thay thế những trọng thần trước mắt, làm cho triều đình trở nên có sức sống một lần nữa!
Lưu Trường thờ ơ cầm lấy tấu chương trước mặt, nội dung viết bên trên đó chính là tình huống bên phía Lũng Tây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây