Lưu Trường vui lắm, dù sao ở phương diện mưu mô thì Trần hầu là cao thủ rồi, ông ta ra tay là yên tâm rồi. Khi Lưu Trường đang bốc phét thì có cận thị hoảng hốt chạy vào:“ Đại ... Đại vương ... Thái hậu lệnh đại vương với phủ Vũ Dương hầu ngay.”
Nghe câu cuối, Lưu Trường nghĩ ngay tới kết quả xấu nhất, không hỏi gì cả, vội vàng rời hoàng cung.
Xe ngựa phóng như bay tới phủ Vũ Dương hầu, thần sắc Lưu Trường sa sút, huyên náo xung quanh chẳng tác động được lên y. Tới phủ đệ quen thuộc, nhảy xuống xe vào trong liền nghe thấy tiếng khóc của di mẫu.
Đám hạ nhân trong phủ đều cúi đầu trầm mặc.
Thái hậu cũng ở đây, di mẫu ôm tỷ tỷ khóc, Phàn Kháng mặc giáp và Phàn Thị Nhân mặc kiểu văn sĩ ngồi hai bên Phàn Khoái. Phàn Khoái còn đỡ, Phàn Thị Nhân đã khóc nức nở, Phàn Khoái yếu ớt nằm trên giường, chỉ nghe tiếng rên rất nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây