Lúc này đám huynh đệ của Lưu Trường đang theo Lưu Doanh du ngoạn trong thành Trường An, đây đại khái là lần tới Trường An khoan khoái nhất của họ, không phải sợ cái gì hết. Ai nấy đổi trang phục bình dân, cưỡi ngựa, ngồi xe, đám huynh đệ ăn uống, trái ôm phải ấp, hưởng thụ thời khắc mỹ hảo ở Trường An.
Nhưng đám khốn kiếp đó không mang Lưu Trường theo, nói cái gì mà không được làm chậm trễ quốc sự, muốn Lưu Trường chuyên tâm trị quốc.
Nghĩ tới đó Lưu Trường rất tức giận.
Giờ thì a mẫu vui rồi, đám ca ca vui rồi, mọi người đều vui, chỉ có một người khổ.
Lưu Trường cầm chân dê trên bàn lên ngoạm một tiếng, bọn họ có ngày tháng tốt lành, mình chịu khổ chút cũng không sao. Không biết Trần Bình phê duyệt xong tấu biểu chưa, lát mình phải nghe bẩm bảo, thật vất vả. Quả nhân vì thiên hạ mà hi sinh quá nhiều rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây