Hạ Vô Thư vốn không phải người có cái lưng quá cứng, trước nay Đường vương nói gì luôn phục tùng, nhưng nghe Lưu Trường nói thế bỗng nhiên cực kỳ nghiêm túc nói:“ Đại vương, y, tức là trị bệnh cứu người, chuyện này liên quan tới tính mạng con người, sao có thể qua loa? Học y là phải học tới tinh thông, ra ngoài chữa bệnh cứu người nếu chỉ học đại khái thì chỉ đi hại người, chẳng thà không học cho rồi.”
“Ông nói đúng lắm.” Lưu Trường gãi cằm:“ Y gia các ông bây giờ có những ai?”
“Trừ thần ra, ở Thái Xuyên có vị Công Tôn Quang, Lâm Truy có Dương Khánh từng là tùy quân y có công, được ban tước ... Rất nhiều ...”
Hạ Vô Thư liệt kê một loạt cái tên, Lưu Trường nghe chăm chú:“ Nếu toàn bộ những người đó tới nước Đường cùng dạy dỗ, vậy có nhanh hơn được một chút không?”
“Nếu Y gia quy tụ, có lẽ sáu bảy năm là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây