Sau khi Lý Tả Xa dẫn quân trở về, cuộc chiến này coi như thực sự kết thúc.
Nước Đường thành công thu phục hai quận Sóc Phương, Ngũ Nguyên, thu hoạch vô số, tuy quốc khố trống trơn rồi, nhưng tổng thế mà nói, làm kẻ địch trọng thương, lại đêm về không ít vật tư, coi như là thắng lớn. Đường vương bị chiến thắng này làm đầu óc lâng lâng, cứ gặp ai cũng đều hỏi, công lao của mình so với các hiền vương thì thế nào?
Có điều Lưu Trường đích xác bắt đầu đặt tinh lực vào quốc sự.
Y không tùy tiện nhúng tay vào quốc sự, mà triệu tập một đám quần thần, nghe kiến nghị của bọn họ, hỏi họ tiếp theo cai trị quốc gia ra sao?
Lần đầu tiên quần thần nước Đường có cơ hội thể hiện mình trước mặt đại vương, tất nhiên là không bỏ qua, nối nhau dâng tấu. Suy nghĩ mỗi người mỗi khác, thậm chí có xung đột, vì dụ chủ trương “coi trọng thương nghiệp” của Triệu Bình, đối lập với “lấy nông làm gốc” của Vương Lăng. Hay lại như chủ trương “quản chế” của Trương Thương khác với “buông quyền” của Cái công.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây